* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016
* PHỐ NÚI CHAO NGHIÊNG - thơ Nguyễn Minh Phúc ( Rạch Giá )
PHỐ NÚI CHAO NGHIÊNG
. Gửi Pleiku
Em thì vậy nghìn đèo cao lũng thấp
Nỡ đành sao để tôi đứng một mình
Phố núi cao, phố núi chiều sương ngập
Lẽ nào nhìn tôi một bóng chênh vênh
Cà phê đắng và Biển Hồ rộng quá
Gió thì cao mà sương núi chập chùng
Nghe đá thở bóng thời gian nghiêng ngã
Buổi theo về cho trời đất say chung
Pleiku, và phố núi, dã quỳ
Để hồn tôi thao thức cùng với gió
Em thiếu nữ gùi tình lên dốc nhỏ
Gùi cho giùm nỗi nhớ nặng lưng tôi
Níu mây trôi vùi thấp một góc trời
Ngày thở khói chạm Biển Hồ gợn sóng
Đất chao nghiêng, ơi Pleiku vời vợi
Chiều tôi về mây núi vít trời cong…
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét