ĐỂ TÌNH LƠ LỬNG TRĂNG KHUYA
1. LÝ THUYẾT
Tình yêu bài toán khó
Nếu mình muốn được yêu
Sẽ không còn lý thuyết
Tự mình phải đang yêu!
2. CHÚ ƠI
Nhớ chú, cháu gọi bằng tên
Đêm nay gió lạnh qua thềm
Giọt lệ như vừa rơi xuống
Thời gian nào để cháu quên!
3. NHỐT GIÓ
Khi anh làm cơn gió
Hẹn hò đến bên em
Chỉ cần em hé cửa
Đủ nhốt gió êm đềm!
4. MÙA YÊU XANH NGÁT
Không gian lạ, thời gian cũng lạ
Tình gieo tinh, mật ngọt trên môi
Xuân xanh ngát, mùa yêu xanh ngát
Nắng trong hồn, hoa bướm trong tay!
5. TÌNH YÊU KHÔNG LỜI
Nếu anh làm biển cả
Em hạt cát nhỏ nhoi
Thế gian chưa định nghĩa
Bởi tình yêu không lời!
6. HẠNH PHÚC TRONG TA
Hạnh phúc phải nuôi dưỡng
Nó lẫn trốn trong ta
Một nụ cười tươi tắn
Như ánh nắng chan hòa!
7. BÔNG HỒNG TRẮNG
Tiếng quốc gọi bầy nghe thiết tha
Nhìn bông hồng trắng nhớ mẹ cha
Chiều nay đất khách thương cố xứ
Xa lắc hoàng hôn khói phía nhà!
8. SÔNG VÀ NÚI
Em thích sông anh tặng riêng cho
Núi của ngàn năm để hẹn hò
Mai kia mốt nọ gần nhau lại
Sông có tình và núi có thơ!
9. VỚI THIÊN NHIÊN
Biển của anh và rừng của em
Màu trăng huyền diệu phút thiêng liêng
Bình minh sương đọng trên cành lá
Ngọc quý tặng đời mãi vô biên!
10. THỦY ĐÀI SƠN
Thủy Đài, hương thơm hơi thở
Thơ ta dìu dặt hồn mưa
Em treo đời ta nỗi nhớ
Để tình lơ lửng trăng khuya!
* Thủy Đài Sơn, là núi Nước, trong những núi vùng Thất Sơn của An Giang.
__
11. TRẮC NGHIỆM
Trái đất ngày càng nhiểm thêm chất độc
Sáu mươi năm ta trắc nghiệm cuộc đời
Biết sống làm người nhục vinh nếm trải
Nước mắt nụ cười, đời lắm trò chơi!
12. NHỚ BẾN TRE
Đêm nay cũng lại mùa gió bấc
Vậy mà, đã bốn chục năm sau
Đời như sợi khói thành mây trắng
Nhớ Bến Tre, ly phê đá hôm nào!
13. NGÀY NGƯNG BẮN
Chiều Quảng Trị, mắt em buồn tựa cửa
Sáng Cần Thơ, áo dài trắng tung bay
Đêm Sài Gòn, nghe quen tai mì gõ
Ngày Tây Nguyên, bè bạn biết còn ai!
14. GIẶC TÌNH
Đời quanh quẩn trên từng cây số
Bến thời gian còn in dấu tàn phai
Hết chiến tranh mà chưa hết giặc
Trận giặc tình ta đánh cả đời trai!
15. TRONG MỖI CHÚNG TA
Huyền cơ, chỉ Phật trời mới biết
Sống làm người, tôi hiểu nôm na
Thiên đường, địa ngục gần nhau lắm
Ở trên đời, trong mỗi chúng ta!
16. THIÊNG LIÊNG
Không gian khép lại mùa cổ tích
Trời đất hóa thân nhích lại gần
Thời gian nín lặng đêm hợp cẩn
Nhú nụ dậy thì một nét xuân!
17. NHAN SẮC
Nắng mê mải thả hồn mắt biếc
Gió mân mê vóc ngọc yêu đương
Ta lạc giữa thiên đường con gái
Một thời nhan sắc một mùi hương!
18. ĐẦU MÙA
Em thần tiên áo lụa
Anh nắng ấm phía vườn
Trái tình em chín mọng
Hương tỏa, lòng anh thơm!
19. MÙA XUÂN
Mắt hẹn gì mắt chớp
Môi đợi gì môi rung
Nụ cười môi em nở
Ẩn ngực đầy mùa xuân!
20. TỰ DO
Hoa cũng tàn héo úa
Độc lập đầy cam go
Khi mất người, mất đất
Đời còn gì tự do!
21. ÔM TRĂNG
Em từ vầng trăng sáng
Qua hồn anh đêm nay
Anh nằm ôm trăng ngủ
Mộng ước về tương lai!
22. TÂN HƯNG ĐÔNG
Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn!
23. TRĂNG LONG MỸ
Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
Còn hoài người cũ để anh thương!
24. BẾN NINH KIỀU
Đường phố thênh thang anh như lạc
Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
Một chút đau buồn, anh nói thật
Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu!
25. CHÂU ĐỐC NGÃ BA SÔNG
Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
Anh nắm tay em, nở nụ cười!
* Phụ chú: Bốn vùng đất gắn liền với Trúc Thanh Tâm:
- Sinh ra tại Tân Hưng Đông, Cái Nước (Cà Mau)
- Học Tiểu học tại Trà Ban Lớn, Long Mỹ (Vị Thanh)
- Học Trung học và tham gia Văn nghệ tại Tây Đô (Cần Thơ)
- Hiện sinh sống và sáng tác Văn học tại Châu Đốc (An Giang)
26. NỖI BUỒN THẾ KỶ
Anh gom nỗi buồn thế kỷ
Trái tim hâm nóng bao giờ
Mới hay hoa ngàn năm nở
Yêu người nhớ mãi hương xưa!
27. NẮNG TRONG SƯƠNG
Giữa biển mây trong màng sương mờ ảo
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây!
28. TRẢ LẠI NGƯỜI
Thời gian từng giọt mặn bờ môi
Mưa vùi tan tác cánh hoa rơi
Anh còn đi mãi trời dâu bể
Thương nhớ ngày xưa trả lại người!
29. NGÀY THÁNG CẠN
Yêu nhau dẫu ngày tháng cạn
Vẫn chưa hết những nồng nàn
Vét đau thương còn sót lại
Chôn vào đáy mộ trần gian!
30. ĐIÊN ĐIỂN VÀNG
Điên điển trổ vàng mùa nước nổi
Nhớ màu mắt cũ áo em xưa
Nhưng em chẳng thấy về quê nữa
Ta đếm đời mình hay đếm mưa!
31. TÌNH YÊU RẤT LẠ
Em có nghe dòng đời đang luân chuyển
Cho bây giờ và mãi mãi tương lai
Để em thấy tình yêu luôn rất lạ
Sương trên cành lóng lánh buổi ban mai!
32. NỖI ĐAU YÊU DẤU
Cám ơn tình yêu không tuổi
Ngại ngùng cứ gọi bằng tên
Cám ơn nỗi đau yêu dấu
Xa rồi cứ gọi bằng quên!
33. XA RỒI ĐẤT BẮC
Em bên ta nụ hôn nào tha thiết
Mai xa rồi đất Bắc nhớ khôn nguôi
Gởi Cửu Long phù sa chia chín nhánh
Về Hồng Hà yêu dấu của ta ơi!
34. NHƯ GIÓ CHIỀU QUÊ
Giữ trong đời cái chân chất yêu thương
Như gió chiều quê ôm lời ru mát rượi
Mẹ ta đó bộn bề trăm nỗi
Áo sờn vai nuôi ta lớn nên người!
35. XAO XUYẾN ÁO BAY
Em có nghe tiếng chim đang ríu rít
Cho mùa xưa xanh ngát giấc mơ đầy
Trong đắm đuối xin thời gian chậm lại
Ngược gió chiều xao xuyến áo ai bay!
36. ĐẸP MÃI NGÀY XƯA
Thôi cứ cất tình nhau vào ánh mắt
Cho thời gian còn đậu bến mong chờ
Cho ngày đó, bây giờ và sau nữa
Em vẫn còn đẹp mãi nét ngây thơ!
37. NÉT THẬT TRÁI TIM
Bạn bè, ly rượu tứ phương
Ở quán cóc, góc vỉa hè tận hưởng
Là sự thật, là tận cùng ham muốn
Là trái tim còn nét thật con người!
38. NẮNG CUỐI NĂM
Em áo mỏng phập phồng mùa xuân lạ
Anh mở lòng cho hương ngụ trái tim
Xin cám ơn những chiêm bao chợt đến
Nắng cuối năm và gió bấc qua thềm!
39. NẮNG HOA VÀNG
Xuân đầy ắp mắt nai ngoan mơ mộng
Hẹn hò ơi, xanh mãi lá sân trường
Có con bướm bay vô vườn hút mật
Nắng hoa vàng trên lối cỏ yêu thương!
40. NẮNG TÌNH YÊU
Nắng tình yêu trôi bồng bềnh trên tóc
Hơi thở em nhè nhẹ gió thanh xuân
Ta hôn nhau cho thời gian chết đuối
Cho đất trời mầu nhiệm cũng bâng khuâng!
41. ĐÊM VIỄN XỨ
Ta thương ta lắm, đêm viễn xứ
Mười năm, cay đắng một chút đời
Mười năm, nước mắt thành rêu vỡ
Ôm đời ấm lạnh trước gương soi!
42. CÒN
Còn đôi tai nghe những điều phải trái
Còn con tim, khối óc nhận ra người
Còn nước mắt để một lần được khóc
Còn nhìn đời bằng đôi mắt tinh khôi!
43. NGHĨ VỀ THƠ
Trên đời, không có thơ dở
Chỉ người làm thơ không hay
Và, tôi chỉ sợ một điều
Thơ không còn là thơ nữa!
44. NÓN LÁ
Không gian chừng như nhỏ lại
Tiếng chim hót phía vòm me
Nhớ em một thời áo trắng
Đường về nón lá nghiêng che!
45. MƯA XƯA
Mộng phù du gởi sầu viễn xứ
Mắt biếc ngày xưa mắt lệ nhòa
Mưa cũng vỡ òa mưa bong bóng
Một thời hoa mộng áo hoàng hoa!
46. ĐÁP SỐ
Mọi tính toán đều cho đáp số
Khi tình người gần lại yêu thương
Sống tự do chan hòa hạnh phúc
Trên thế gian hơn cả thiên đường!
47. NGẬM NGÙI
Phải chi hôm ấy không hò hẹn
Bây giờ đâu có chuyện nhớ nhau
Phải chi hôm ấy mưa đừng đến
Bây giờ có lẽ đã quên nhau!
48. NỢ TÌNH
Sông trôi ra biển bên bồi lở
Nên nợ tình còn mãi vấn vương
Nếu biết duyên nhau là định số
Đến kiếp nào trả hết yêu đương!
49. MAI KIA
Đời nầy ta sống là tạm trú
Em ơi, gói ghém để yêu nhau
Mai kia mốt nọ mình thường trú
Chắc gì còn dịp ở bên nhau!
50. THẾ GIAN
Mộng mơ chi đến kiếp sau
Kiếp nầy gian dối đủ đau lắm rồi
Chữ tâm từ cuộc làm người
Thế gian còn lắm trò đời trái ngang!
51. MƯA LONG LANH
Anh thả nắng riêng anh
Rắc hoa vàng trên tóc
Hạt mưa đời long lanh
Mắt em dờn dợn khóc!
52. ĐƯỜNG XƯA
Lâu rồi, anh chưa về phố
Đường xưa, áo trắng xôn xao
Giọt buồn trong anh rất khẽ
Hồn mưa tí tách đời nhau!
Lâu rồi, anh chưa về phố
Đường xưa, áo trắng xôn xao
Giọt buồn trong anh rất khẽ
Hồn mưa tí tách đời nhau!
53. PHỐ CHƯA CHỒNG
Gió ru vào lạc lõng
Kéo hồn ta mênh mông
Người đi buồn xa vắng
Bên kia phố chưa chồng!
54. BÙA YÊU
Người yêu người nên biển cũng bao dung
Nghe thắm thiết khi mùa yêu trở giấc
Em từ bữa, vẽ bùa yêu vào tâm thức
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
Người yêu người nên biển cũng bao dung
Nghe thắm thiết khi mùa yêu trở giấc
Em từ bữa, vẽ bùa yêu vào tâm thức
Anh nghe mình mắc nợ một làn hương!
55. TÓC BAY NGHIÊNG
Ở đâu cũng gặp áo dài
Ở đâu cũng có nụ cười hồn nhiên
Tuyệt vời nhìn tóc bay nghiêng
Hương người, hương đất còn triền miên yêu!
56. TÌNH GIÀ
Ta về nghe biển hát
Những con sóng bạc đầu
Tình cũng già từ độ
Người yêu người, xa nhau!
57. SỢI TÓC BIẾT CƯỜI
Như là cây lá ngủ quên
Vườn trong phố, nắng êm êm lưng người
Như là sợi tóc biết cười
Màu pha lê rụng một trời sắc hương!
58. TỔ QUỐC THIÊNG LIÊNG
Sống nhớ về nguồn cội
Yêu tiếng mẹ Việt Nam
Biết làm người phải biết
Tổ Quốc mình thiêng liêng!
59. TỘI TÌNH
Ta đã chết mà như không chết
Hồn vẫn còn quanh quẩn trần gian
Bởi địa ngục không còn chỗ trống
Và phía kia, khóa cửa thiên đàng!
60. HUYỀN THOẠI
Huyền thoại nào của núi, của biển đông
Hương của hoa, của người và của đất
Trời đất giao thoa làm lòng tôi ngây ngất
Cho bao yêu thương se thắt trái tim mình!
TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét