* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016
* KHÔNG GIỜ ĐÊM - thơ Thủy Điền ( CHLB Đức )
KHÔNG GIỜ ĐÊM
Không giờ đêm. Vì sao sáng rực
Vắng bóng người tĩnh mịch không gian
Gió ngoài sân nhè nhẹ cơn hàn
Lá xào xạc gợi từng khoảnh khắc
Không giờ đêm mỏi mòn đôi mắt
Giữa căn phòng vây kín tường vôi
Ngọn đèn đêm loe loét, người ngồi
Tay cầm bút, chống càm suy nghĩ
Không giờ đêm khuya rồi đấy nhỉ
Sao? Vần thơ chưa thoát khỏi lòng
Ý văn đâu? Ta vẫn đợi mong
Muốn viết tặng người ta yêu mến
Không giờ đêm trăng soi khắp chốn
Từ núi ngàn đến tận biển khơi
Cảnh hữu tình, thơ mộng tuyệt vời
Thế lại bí mới là điều lạ
Không giờ đêm, đêm nay ngộ quá
Ta còn là thi sĩ nữa không
Mà văn, thơ chẳng được một dòng
Đầu trống rỗng như giờ đang điểm.
THỦY ĐIỀN
( Đức )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét