TRANG CHỦ

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

* CÓ KHI TA THẤY - thơ Phạm Tương Như ( Hoa Kỳ )

   
      




CÓ KHI TA THẤY

 


Có khi ta thấy mình như cát chạy
Sợ ly tan nhưng chắc phải xa người
Sóng biển hôn bờ, sóng vội ra khơi
Cát trăn trở thương thân đời du tử


Có khi ta muốn mình như con chữ
Mang linh hồn, thần khí của thi nhân
Tâm sự kia chuyển thành lượn sóng ngầm
Dòng tư tưởng gieo mầm chân thiện mỹ

Có khi ta thấy đời toàn ủy mị
Ta sống đây hay đã chết lâu rồi
Nước mắt khô... khi thấu hiểu con người
Nhìn đất nước, thương dân không khóc nổi

Có khi ta thấy tự mình lừa dối
Nói cười tươi chỉ để nén lòng đau
Nhìn thế nhân, con mắt đổi muôn màu
Ta nhỏ bé, khát lòng, mau tha thứ

Có khi muốn là trăng trong vườn cũ
Rất bình yên lá biếc ngậm sương đêm
Gió hát ru, giun dế mãi thì thầm
Trăng dỗ giấc, hẹn em lần tái ngộ

Có khi ta thấy mình là thác đổ
Tự thét gào, cuồng loạn giữa giòng trôi
Biển sông kia đâu định nghĩa cuộc người
Sao ta cứ mệt nhoài đời xô đẩy

Có khi ta thấy mình như lửa cháy
Cuồng nhiệt yêu người, đời sống quanh đây
Nắng gió chan hòa lãng mạn hồn mây
Tiền kiếp yêu! Hẹn kiếp này, kiếp khác!


PHẠM TƯƠNG NHƯ
( Hoa Kỳ )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét