Cuối cùng tay cũng rời tay
Người đi từ buổi mưa bay ngập trời
Điếng hồn sương khói chơi vơi
Bóng tôi về với mây trôi cuối chiều
Cũng đành đắng một lời yêu
Tình phai từ độ hắt hiu môi cười
Ngỡ ngàng úa lá thu rơi
Tôi ngồi chết lặng một trời tương tư
Chiều tàn níu mộng phù hư
Thả vào đâu cũng ngất ngư bão lòng
Đưa người lạc lối bờ sông
Mà nghe sóng vỗ bềnh bồng mang theo
Còn đây mưa rớt hiên chiều
Tôi khờ khạo níu cô liêu đợi chờ
Hỡi đời trắng kiếp bơ vơ
Xin em trả hết dại khờ cho tôi…
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
( Rạch Giá )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét