* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016
* MÙA LÁ RỤNG - thơ Như Phong ( Hoa Kỳ )
MÙA LÁ RỤNG
Đêm nay gió gọi thu về
Sương rơi trên tóc tứ bề lạnh tanh
Ngồi xem trời đất xoay vần
Mà nghe thấm lạnh chiếc thân khô cằn
Vừa nghe chiếc lá trối trăn
Như tình em, đã nhuộm khăn tang buồn
Thả hồn lạc bước chân hoang
Lẻ loi cánh nhạn về phương trời nào
Gọi nhau, khan cổ gọi nhau
Đêm thu vằng vặc một màu buồn tênh
Rượu cay, không ấm lòng mềm
Đợi em từ thuở trăng lên cuối trời
Nhặt về chiếc lá vàng rơi
Vội ghi vớ vẩn một lời tình suông
Phố đèn rụng ướt mưa sương
Tim ta rụng những giọt buồn nghe đau
Lưng trời tiếng nhạn gọi nhau
Ta nâng cốc rượu đượm màu chia ly
Thu về cánh nhạn thiên di
Ta ngồi tống tiễn, biệt ly mấy mùa
NHƯ PHONG
( Hoa Kỳ )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét