TRANG CHỦ

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

* CÓ MỘT MÙA XUÂN - LỤC BÁT KHI BUỒN - thơ Huệ Thu

    
      




CÓ MỘT MÙA XUÂN

 


Thầm mơ có một mùa Xuân
mình về gặp lại kẻ gần người xa.

Mùa Xuân nào cũng trôi qua
vẫn hoa đào nở, đâu Đà Lạt tôi?

Mùa Xuân mùa của tiếng cười
của con gọi Mẹ, của người chúc nhau...

Mùa Xuân ấy, mùa Xuân nào?
Xuân xưa thì có, Xuân sau thì chờ?

Mỗi năm không hơn bốn mùa
với tôi, thêm một mùa Mơ, lâu rồi!

Với tôi, buồn quá đi thôi
từ khi biển giạt thuyền trôi lạ đường...

Bảo rằng chín nhớ mười thương
đã lên mười nhớ dễ thường đã quen?

Thầm mơ, mơ một chút duyên
Mở cánh cửa ngó chim chuyền...Tết ơi!

Thầm mơ, cứ thất vọng hoài
hoa trong vườn nở, hồn ngoài lộ Xuân...

 




LỤC BÁT KHI BUỒN

Làm thơ Lục Bát khi buồn?
Khi vui, Lục Bát không còn là Thơ?

Người ta làm thơ khi mưa
Khi nghe nước mắt chực chờ muốn tuôn?

Những câu Lục Bát thật buồn
Ca dao mang chở cái hồn của ai?

Người cô phụ nhớ bờ vai
Chồng nơi biên ải đêm ngày làm sao?

Ai đang đào hố đắp hào
Mồ hôi nước mắt tuôn trào vì ai?

Người cô phụ chắc thở dài?
Đêm sâu ngày thẳm, lòng ngoài biên cương?

Câu thơ Lục Bát dễ thương
Nhiều khi tôi muốn nói buồn của tôi...

Nhớ khi Mẹ thở tàn hơi
Nhớ khi tôi vuốt ve hoài tấm bia...

Tôi người bỏ Nước Non đi
Đôi khi buồn lắm nhớ về là Thơ...

Quê nhà có thể đang mưa
Má ơi dưới mộ có vừa trở lưng?

Câu thơ Lục Bát như lòng
Thôi buông bút nhé, buồn không hỡi người?

HUỆ THU
( Hoa Kỳ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét