* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016
* MONG MANH SỢI KHÓI BÊN TRỜI - thơ Nguyễn Minh Phúc
MONG MANH SƯƠNG KHÓI BÊN TRỜI
Thuở em đôi má xưa hồng
Mùa thu thả khói bềnh bồng trên tay
Thuở tình kín gió sương bay
Mờ giăng sương khói ngất ngây tơ trời
Mong manh mây trắng ven đồi
Em thì thầm gửi môi mời mọc hôn
Nâng niu giữ chút tình nồng
Gói trong hơi thở bềnh bồng trao tôi
Tình nồng nàn buổi sương rơi
Mây thao thiết đợi tình phơi cuối ngàn
Khẽ khàng một giọt sương tan
Tôi đem nỗi nhớ ngút ngàn mang theo
…Giờ còn giọt nắng buồn thiu
Mong manh gió đọng liêu xiêu bên thềm
Sợi buồn hay khói sương đêm
Mà hiu hắt chạm lịm mềm đời tôi…
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét