TRANG CHỦ

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

* EM QUA THÁNG GIÊNG - thơ Nguyễn Nữ Xuân Hằng ( Tây Đô )

   
    




EM QUA THÁNG GIÊNG

 



Em qua tháng giêng thì ngày qua tháng mấy
Trái mơ non màu đã chín thuở giao thời
Con lật đật đã trở mình trong góc tối
Mắt nâu trầm chia hai nửa phút buông lơi


Hoa cải cuối mùa có trổ nụ nữa hay không
Hãy nhặt lá theo xác ve đi tìm hạ
Về nguồn cội ngắm sương trườn qua nách lá
Nhớ khói lam chiều lặng lẽ đến co ro

Đã cố đuổi theo cho trọn một câu hò
Mà sóng đánh đò đưa dạt miền vô thức
Có đến đó đâu mà ngã nghiêng hư thực
Trách hờn chi cho tàn tạ cả chiều sang

Sao cứ làm đau hoa gạo chín cuối làng
Có ghét lắm thì sang thu mà giận dỗi
Áo sũng ướt tím tái cả lời nông nỗi
Còn không thương mà đứng đó giận mưa bay

Người quên lời hò hẹn mà ai đâu có hay 

Lá trầu vàng quắt queo bên cầu thuở ấy
Khúc nghê thường cuối sân đình vẫn vậy
Mộng xuân thì cứ ngắn mãi với thu thôi…!


NGUYỄN NỮ XUÂN HẰNG
( Tây Đô ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét