* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016
* TRO BỤI BÊN ĐỜI - ĐỜI LẶNG YÊN NHƯ RƯỢU - thơ Nguyễn Minh Phúc ( Rạch Giá )
TRO BỤI BÊN ĐỜI
Sẽ có lần ta trở về với bụi
Môi thâm khô tàn héo một câu chào
Gửi trần gian cả nỗi niềm tiếc nuối
Và cuộc đời đau vọng khói chiêm bao
Mưa với nắng ngàn ngày trôi nhanh quá
Chớp mắt thôi dâu bể đã chập chùng
Hồn chắc nhớ một phương nào xa lạ
Nên lần về rủ tới bến lâm chung
Không thấy ai cũng không còn ai nữa
Bóng ta trôi cùng với gió trên ngàn
Phút xao xuyến cõi trần gian chan chứa
Vọng lại đời thao thiết một âm câm
Đành thôi vậy ai cũng về tro bụi
Buốt đời nhau sương khói đã dặt dìu
Trong nhang khói của đêm tàn sau cuối
Ta một mình ôm lạnh bóng cô liêu…
ĐỜI LẶNG YÊN NHƯ RƯỢU
Không ai đến bên cõi ngày xa lạ
Nắng trầm luân và mưa cũng mịt mùng
Sương khói trắng bay trong chiều vô ngã
Lặng yên ngày như chén rượu hư không
Người cũng chỉ như vũng sầu năm tháng
Đến rồi đi rồi xa vắng. Ôi. Buồn
Ngó lại xem trong úa sầu dĩ vãng
Còn lại gì khi tình đã mưa tuôn
Đời có thể đã một mùa giông gió
Cuốn tôi đi về phía cuối chân trời
Hình như có ai về con phố đợi
Sợi mưa buồn làm sao níu đơn côi
Nên đời sống vẫn hoài như lá mục
Sầu trên cây trái đắng rụng hiên trời
Ngậm cay đắng nghe đời buồn rẽ khúc
Thả lên ngàn từng nỗi nhớ chơi vơi…
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét