TRANG CHỦ

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

* TRI KỶ - thơ Nguyễn Đức Nhơn ( Hoa Kỳ )

       
          




 TRI KỶ

 


Đâu còn sống được bao lâu nữa
Nên chẳng còn gì để luyến lưu
Ta như chiếc lá rơi ngoài ngõ
Chiếc lá ươm vàng, chiếc lá thu


Một mai em hỡi ta về đất
Em có buồn không em hỡi em
Thôi cứ để cho lòng thanh thản
Bận bịu làm gì chuyện thế gian

Ta vẫn biết đời ta là cát bụi
Rồi sẽ tan đi một sớm một chiều
Nếu có ai nhỏ dùm giọt lệ
Thì cũng chỉ là giọt lệ thôi

Ta một đời trầm luân bể khổ
Mượn rượu giải sầu sáng xỉn chiều say
Qua bao năm sao dời vật đổi
Tay trắng vẫn còn tay trắng tay

Một mai nếu có người tri kỷ
Nhắc lại đời ta trong tiệc vui
Thì cũng chỉ là thêm men đắng
Cho nồng thêm cốc rượu vậy thôi

Đời cứ thản nhiên trôi, trôi mãi
Đâu biết chuyện gì theo phía sau
Đâu biết chuyện gì chờ phía trước
Đến lúc đụng đầu mới biết đau !...


 NGUYỄN ĐỨC NHƠN
( Hoa Kỳ )
 

1 nhận xét:


  1. Vẫn biết chẳng còn bao lâu nữa
    Bỏ lại chốn này những luyến lưu
    Hết nhặt tàn phai rơi cuối ngõ
    Ngoái nhìn chợt thấy đã vô ưu ...

    Trả lờiXóa