TRANG CHỦ

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

* GỌI THẦM - BIỂN, SÓNG VÀ TA - thơ Thái Quốc Mưu ( Hoa Kỳ )



     



  GỌI THẦM

 

Xuân về, nắng rũ, chiều buông
Cây trơ trụi lá, nỗi buồn quấn quanh
Nỗi riêng, riêng ủ một mình
Trong u ẩn - Một bóng hình đọng tâm

Nỗi buồn, buồn vọng xa xăm
Nỗi thương, nỗi nhớ nặng quằn tháng năm
Nỗi chua xót, trĩu trịt hồn
Nỗi ray rức gậm lần mòn trong ta


Nỗi niềm, ta lại với ta
Nỗi đau, nung nấu thiết tha nghìn trùng
Nỗi sầu dệt sợi mông lung
Nỗi chua xót - Bỏ trời Xuân lạc loài


Đêm dài, giấc ngủ mồ côi
Gọi thầm - Thầm gọi: " Mình ơi, là mình! "




 

BIỂN, SÓNG VÀ TA

Tháng năm biển vẫn mặn mòi,
Ngàn xưa con sóng nổi trôi phận mình.
Chân trời, góc biển lênh đênh,
Trắng phau bọt nước bãi ghềnh nhấp nhô.

Thoắt qua! Bỗng vút xa bờ,
Nghìn thu bến cát đợi chờ dấu xưa.
Nỗi buồn lên hạt nắng trưa,
Nghe cô quạnh - Ngọn gió lùa bên tai. 


Rong rêu phủ kín tháng ngày,
Thời gian níu kéo hình hài rụng rơi.
Xác thân - Thân xác một đời,
Ta - Con sóng lượn dưới trời lao đao!



THÁI QUỐC MƯU
( Hoa Kỳ )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét