TRANG CHỦ

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016

* THƯƠNG CÁNH LÁ SẦU ĐÔNG - BỐN LĂM NĂM - HƯƠNG XƯA - thơ Trương Thị Thanh Tâm ( Mỹ Tho )




 
 

THƯƠNG CÁNH LÁ SẦU ĐÔNG

 


Cơn mưa nhỏ buổi chiều chưa thấm đất
Hàng me xanh đơm trái nặng oằn cây
Bầu trời như xuống thấp gió theo mây
Tháng mười, một đêm dài ngày ngủ sớm

Tiếng thu muộn như tiếc mùa trái chín
Đàn sẻ đâu sao chưa thấy quay về
Hơi thu còn lởn vởn phía trời quê
Một chút bấc thập thò đêm se lạnh

Chợt trở giấc nghe lòng mình hiu quạnh
Gối đợi chờ héo hắt bước thời gian
Mười năm trôi nuối tiếc tuổi xuân tàn
Vòng tay ấm còn đây trong mộng mị

Đêm vẫn đến bên nỗi buồn hoang phế
Người xa xôi nên tình mãi chưa quên
Đến rồi đi thương nhớ cũng nhiều thêm
Trái tim khóc với suối nguồn lệ nóng

Thu sẽ đi mang nỗi buồn trống rỗng
Chăn gối hững hờ tóc nhuộm hoàng hôn
Cho xin chút nắng vàng hong bờ tóc
Ngẩn ngơ buồn thương lá úa sầu đông.







 BỐN LĂM NĂM

Yêu anh lỡ mối duyên đầu
Em ôm ước hẹn qua cầu chia xa
Ngây thơ từ đó chợt già
Như sương khói nhuộm chiều tà hư không


Đời anh gạo chợ nước sông
Đời em chìm nổi giữa dòng yêu đương
Trăm năm tính cuộc vuông tròn
Tháng ngày tiếp nối nhiều buồn hơn vui

Đời nhau biết mấy ngậm ngùi
Thời gian phai dấu chôn vùi nét son
Nhớ đêm anh đặt môi hôn
Bốn lăm năm đó em còn yêu anh !







HƯƠNG XƯA

Trả người tình nhỏ chưa quên
Bến sông nước lớn lênh đênh mạn thuyền
Quán đêm xanh đỏ ánh đèn
Lời yêu chưa nói trăng nghiêng cuối trời

Sông dài con nước đầy vơi
Thả trôi theo ngọn sóng đời bấp bênh
Mùa xuân con gái lãng quên
Ngày qua vội vã chênh vênh bước thầm

Người về từ cõi xa xăm
Hoàng hôn ngả bóng trăm năm lỡ rồi
Cuộc đời như cánh bèo trôi
Tình bay theo lá vàng rơi cuối chiều

Người về bước mỏi liêu xiêu
Tưởng quên lại nhớ hương yêu buổi đầu
Nợ đời nhận trước trả sau
Nợ tình vương vấn ngày nào cho xong

Trả người về với bến sông
Đò ngang một chuyến chạnh lòng tiễn đưa
Gió đùa tóc ướt chiều mưa
Buồn trong ánh mắt hương xưa gọi thầm...
 
TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
( Mỹ Tho ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét