TRANG CHỦ

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

* MÔI HOA - NHỚ TÌNH - HOA BAN - thơ Huỳnh Dũng Nhân ( Sài Gòn )





MÔI HOA

 


Rượu cần em uống tôi say
Mà thôi một chúm môi này nữa thôi
Kìa sao em cứ lừa tôi
Rượu cần chưa thấm đã cười đong đưa

Chúm môi đáo để ghê chưa
Rượu cần say trộm khi vừa say nhau
Vực đằng trước, núi đằng sau
Câu hát lãng đãng bắc cầu triền xa

Rượu cần em chúm môi hoa
Tôi đi nghiêng ngả như là bùa yêu
Đốt lên đống lửa phiêu diêu
Muôn tàn lửa cháy bấy nhiêu môi hồng

Này em tôi hỏi thực lòng
Tôi say em có mừng không đêm dài
Đồi núi tỉnh dậy không ai
Còn hai ché rượu trơ ngoài đồng hoang

Ngẩng lên trời lạ ngang tàng
Cúi bên thấy một mịn màng tinh khôi
Rượu cần ngọt lịm trời ơi
Xin em đừng có chúm môi nữa mà

Mai tôi về lại xuôi xa
Chắc là lại nhớ người ta rượu cần 






NHỚ TÌNH

Hôm nay chợt bỗng nhớ tình
Từ rong rêu đến bình minh một ngày
Tình này bồng bột trẻ trai
Tình này vụng dại trót vài lần yêu

Trái tim bé nhỏ bấy nhiêu
Mà sao chứa được trăm điều nhớ thương
Mong manh mái ngực đời thường
Chở che mưa nắng gió sương phận người

Tình tôi em giữ giùm tôi
Mười năm chắc đã thuộc trời hư vô
Chơi vơi mưa nắng xa mờ
Nhớ nhau chỉ biết làm thơ chứ gì

Muôn lần đến vạn lần đi
Buồn như bóng nắng mỗi khi xế chiều
Bây giờ gần cạn tuổi yêu
Tôi thắp ký ức trong veo nhớ tình 


 
HOA BAN

Tôi về trễ hẹn hoa ban
Nên lơi câu hát khẽ khàng vòng tay
Chỉ lượm gió
Chỉ hái mây
Cái mùa Tây Bắc đong đầy nhớ thương
Khăn piêu mời một dải sông
Giao duyên Cò Mị rượu nồng giọt khuya

Tôi về mà em lại đi
Hoa ban ơi, tiếc làm chi một lời
Em đi bỏ lại mình tôi
Mang theo nắng ấm góc trời sương tan

Đợi thêm năm nữa xuân sang
Nắng mưa đủ ngọt cam vàng ngày xưa
Em về mây trắng tiễn đưa
Còn tôi ở lại tôi chưa muốn về…
 
HUỲNH DŨNG NHÂN
( Sài Gòn ) 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét