MÀU ÁO TÍM
Tôi nhớ quá một thời thương áo tím
Chiều mênh mông áo tím mộng vu vơ
Ai qua phố nhớ hoài thời áo tím
Người xa rồi phương trời tím ngẩn ngơ
Còn đâu đây phất phơ tà áo tím
Đi bên nhau hoàng hôn xuống bao giờ
Ru giấc ngủ lời tình xin giữ lại
Mai xa rồi còn nhớ thuở yêu thơ
Em nhớ anh và khoảng trời lặng lẽ
Chiều bâng khuâng tóc đùa gió tung bay
Tóc thề buông ve vuốt lấy bờ vai
Tà áo tím ngập ngừng qua phố vắng
Cánh bằng lăng rơi trong chiều nhạt nắng
Hoa tím còn cài lên tóc thề xưa
Để buồn rơi, thêm nhớ lạnh đêm mưa
Màu áo tím vẫn là màu thương nhớ.
CÁM ƠN NGƯỜI
Nắng xuân đã tràn về qua lối nhỏ
Tiếng chân ai nhè nhẹ bước qua thềm
Hoa mai nở từng cánh vàng óng ả
Én bay đầy, rộn rã nắng vừa lên
Xuân tới mang bao niềm vui rạo rực
Trước sân nhà Hoàng Cúc nở đầy hoa
Bóng nàng xuân ngần ngại quẩn quanh nhà
Xua cái rét quay về vùng quá khứ
Mùa Mai cũ, dấu chân người lữ thứ
Mắt gợn buồn thầm lặng một trời mơ
Đêm đợi sáng nghe tiếng lòng là lạ
Lời nhớ thương chưa ai nói bao giờ
Hương mùa cũ còn hoài trong nỗi nhớ
Người nơi xa chờ đợi để rồi quên
Một cành hoa cài lên tóc bồng bềnh
Và nụ hôn cho ngàn đời nhung nhớ
Vị ngọt bờ môi lần đầu tiên bỡ ngỡ
Còn nữa đâu trời hạnh phúc phai màu
Bốn mươi năm giờ còn có gì đâu
Trên bờ tóc điểm màu sương héo úa
Sớm thức dậy hương xuân tràn qua cửa
Cám ơn người, cho tôi biết niềm đau
Mùa xuân về miền nhớ chợt xanh xao
Trời kỷ niệm, dốc sương mù hư ảo .
CHỈ CÒN MỘT CHÚT TÌNH VƠI
Còn chi một mảnh lụa nhàu
Hoa khô nhụy úa héo xào tuổi xuân
Thời gian gõ nhịp bâng khuâng
Dấu yêu khép kín ngại ngần nhớ quên
Buồn đem ủ mộng vào tim
Tình thôi ở lại nỗi niềm phân vân
Chưa đi hết cuộc phong trần
Tình xưa chấp cánh theo vầng khói bay
Đời người tay lại trắng tay
Công danh, vó ngựa bóng mây cuối trời
Chỉ còn một chút tình vơi
Thì thôi giữ lấy nụ cười héo hon
Ngủ đi mộng ảo chưa tròn
Nhốt năm tháng để mình còn nhớ nhau
Thơ ngây bỏ lại bên cầu
Để con sáo nhỏ bay cao giữa trời.
MƯA THÁNG MƯỜI
Tôi rồi cũng bỏ cuộc chơi
Trăm năm một bước xa rồi phố xưa
Không còn sớm đón chiều đưa
Bay đi con sáo buồn mưa tháng mười
Xa rồi ngày tháng rong chơi
Đam mê khép lại cho đời lãng quên
Theo người xứ lạ buồn tênh
Quê chồng xa lắc lênh đênh nẻo về
Còn đâu nữa mối tình si
Xe hoa ngày đó lỗi thề cùng ai
Rượu nồng một chút men say
Đau thương trở giấc tôi đày đọa thân
Trăm năm bước chỉ một lần
Dòng trong dòng đục duyên phần thế thôi
Tình yêu giờ quá xa xôi
Muốn quên lại nhớ bờ môi úa sầu
Tình quên có chắc quên đâu
Tiếng chim vườn cũ, qua cầu gió bay
Giọt buồn rơi thấm bờ vai
Tháng mười mưa vội nhớ ai.. thêm buồn!
TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
( Mỹ Tho )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét