TRANG CHỦ

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

* EM ƠI UỐNG CẠN CHÉN TÌNH - THỜI CỦA CHÚNG MÌNH - thơ Nguyễn Minh Phúc ( Rạch Giá )




 

EM ƠI UỐNG CẠN CHÉN TÌNH

 


Ngập ngừng hái một nhành mai
Trao em cùng với ngất ngây xuân về
Bâng khuâng níu bóng câu thề
Môi hôn một thuở đê mê tình nồng


Gửi mùa chớm gió thu đông
Gói thêm nhung nhớ vào mông mênh chiều
Gom ngọt ngào cả tiếng yêu
Theo em buổi ấy liêu xiêu gió ngàn

Dang tay ôm nắng ngập tràn
Chạm hư vô với thênh thang cõi ngày
Trao em biếc nụ xuân đầy
Đậu vào môi mắt chạm ngày sương tan

Và ru em giấc nồng nàn
Mùa xuân đã thấy mơ màng bóng ai
Lẫn vào hương ngọt sớm mai
Vạn lời tôi gửi ngất ngây huê tình

Xuân về cùng dáng em xinh 

Em ơi uống cạn chén tình với tôi… 


  
 

THỜI CỦA CHÚNG MÌNH


Thì tôi cũng có một thời
Ngàn đêm mơ mộng chiều phơi nỗi sầu
Mưa buồn rụng xuống chơi vơi
Từng con mơ héo bên trời chênh vênh

Phôi phai mấy nẻo đường tình
Bến xưa còn đọng bóng hình hư không
Thời ngồi lay lắt chờ mong
Người đi giọt nắng chiều trông cuối thềm

Thời em tóc xỏa vai mềm
Đôi bờ vai mỏng gợi niềm tương tư
Tay em còn gói phù hư
Gửi cho tôi thả chút dư hương chiều

Thời còn nặng đắng niềm yêu
Mắt môi biết trói tình xiêu bên trời
Ngày tôi lạc bến mê rồi
Ngày đôi chân biết đứng ngồi tương tư

Thời mi cong gọi nụ cười
Chim chưa về đậu đã mời mọc nhau
Dấu tình mơ mộng ngàn sau
Gió bên trời cũng biết sầu phai phôi

… Hắt hiu thời ấy qua rồi
Chỉ còn chiếc bóng tôi ngồi đợi em…


NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét