* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016
* CUỐI NĂM Ở LÀNG HOA BÀ BỘ - thơ Nguyễn An Bình (Cần Thơ)
CUỐI NĂM Ở LÀNG HOA BÀ BỘ
Ngày cuối năm hình như trời trở lạnh
Anh về thăm Phó Thọ làng hoa em
Mắt lúng liếng nghe tiếng chim gọi bạn
Em cười theo giọt nắng sớm vừa lên.
Tay tỉa nụ bắt sâu chăm bón lá
Những cành hồng thược dược chớm hơi xuân
Từng nụ hoa bắt đầu khoe sắc thắm
Vạn thọ vàng hồng tím sắc hoa lan.
Tay chạm khẻ chỉ một cành lá nhỏ
Mà hương thơm vương vấn mãi trong hồn
Cơm nửa buổi ngủ nhà chưa trọn giấc*
Bàn tay em có phải bàn tay tiên?
Cô thôn nữ có hai bằng đại học
Ai bảo em là con gái quê mùa
Biến một vùng nghèo thành làng du lịch
Cây trái chuyển mình gió thoảng hương đưa.
Hoa và cỏ làng nghề xanh rất mượt
Từng loài hoa mang hơi thở nồng nàn
Ngày áp tết cả một vùng nhộn nhịp
Trên bến dưới thuyền cười nói râm ran.
Mẹ chăm chút chậu cát tường,yên thảo
Chiều cuối năm cho hương sắc mặn mà
Những giỏ hoa cùng em ra chợ tết
Theo thương hồ đi muôn nẻo gần xa.
Con gái bây giờ đâu tin mười hai bến nước
Nét mỹ miều làm xao xuyến hồn anh
Yêu em lắm cho mùa vàng trĩu quả
Cho phù sa thơm trái ngọt cây lành.
NGUYỄN AN BÌNH
( Cần Thơ )
____________
* Em là con gái làng hoa
Ăn cơm nửa buổi ngủ nhà nửa đêm (Ca dao)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét