ÁO TRẮNG
Một thời chợt nắng chợt mưa
Một thời hoa mộng… tình vừa tơ vương...
Chiều xưa … áo trắng tan trường
Tiếng ve mùa phượng bên đường ru êm
Em đi gió thổi tóc mềm
Nắng chiều đổ xuống đôi rèm mi cong
Tóc em hương nhớ thơm nồng
Xôn xao vạt nắng cho hồng môi xinh
Hoa rơi rơi mắt đa tình
Cho em mắt biếc in hình trời mây
Em đi đường gió áo bay
Để cho bụi trắng vương đầy áo anh
Tình đầu thơ mộng ngày xanh
Che nghiêng nón lá che vành môi thương
Trải lòng theo nắng vấn vương
Bóng anh nghiêng ngả trên đường em đi
“Yêu nhau yêu cả đường đi …”
Đường thơm hay tuổi xuân thì tỏa hương
Con đường tình sử mù sương
Anh đi mê mãi lạc đường mưa tuôn …
“Trách ai đem lửa đốt nguồn …”
Tình đầu nào cũng điệu buồn như nhau
Ngàn xưa cho đến ngàn sau
Mấy ai giữ được tình đầu rụng rơi
Một thời yêu … chết một thời …
Em quên tình cũ thảnh thơi theo chồng
“Để cho con sáo sổ lồng …”
Bay qua ngày nắng, bay vòng đêm mưa
Mưa rưng rưng chuyến đò đưa
Mưa rơi từ mắt người xưa chung tình …
Nha Trang, tháng 01.2016
LÊ KIM THƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét