* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015
* ĐÔNG VỀ - thơ Nguyễn Lâm Cẩn ( Hà Nội )
ĐÔNG VỀ
Chiều về rét ủ trong cây
Lối sang lá đỏ rơi đầy… còn đâu!
Cách nhau có một lá trầu
Bờ rào buộc dối nửa tàu chuối khô
Nụ cười lệch nón nghiêng ô
Chân sang đầu Sở… cuối Ngô gập ghềnh
Hương thơm gió bưởi trên cành
Thương con bướm trắng đậu nhành hoa rơi
Hỏi mưa, mưa đã tạnh rồi
Hỏi con chim én ngang trời… én bay
Hỏi khăn, khăn vắt lên dây
Hỏi đèn đèn tắt, hỏi mây mây mù
Hỏi sông, sông cạn bao giờ
Hỏi đò, đò đắm vật vờ bãi lau
Hỏi trầu, trầu chẳng có cau
Hỏi người non nước biết đâu mà tìm
Rét về gió thổi qua tim
Lối sang lá đỏ ngập chìm chiều đông!
NGUYỄN LÂM CẨN
( Hà Nội )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét