HOÀI ĐÔNG
Hanh hao nắng mùa Đông
Rớt trên bờ vai nhỏ
Long lanh mềm lá cỏ
Nhẹ bước lòng bâng khuâng
Lao xao gió mùa Đông
Nghiêng nghiêng vờn mái tóc
Tình trao trong ánh mắt
Ngỡ đắm miền xa xăm
Chiều Đông ngát hương thầm
Lối xưa giờ quạnh vắng
Hoàng hôn phai nhạt nắng
Sương giăng sầu mênh mang
Em gót sầu miên man
Nơi phương trời xứ lạ
Nghe chuông trầm vội vã
Hắt hiu lời tháng năm.
NHẬT QUANG
(Sài Gòn)
Rớt trên bờ vai nhỏ
Long lanh mềm lá cỏ
Nhẹ bước lòng bâng khuâng
Lao xao gió mùa Đông
Nghiêng nghiêng vờn mái tóc
Tình trao trong ánh mắt
Ngỡ đắm miền xa xăm
Chiều Đông ngát hương thầm
Lối xưa giờ quạnh vắng
Hoàng hôn phai nhạt nắng
Sương giăng sầu mênh mang
Em gót sầu miên man
Nơi phương trời xứ lạ
Nghe chuông trầm vội vã
Hắt hiu lời tháng năm.
NHẬT QUANG
(Sài Gòn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét