VỀ LẠI THÁP MƯỜI
Tặng người em Tháp Mười (Long An - Đồng Tháp)
Mấy bận qua sông
Em đợi anh về
Trải lòng ta với nắng
Đốt trái mù u dưới trời thăm thẳm
Nhớ mẹ đồng năn
Mà thương lắm cánh cò
Những buổi chiều
Cơm nắm đựng mo
Tàu cau ủ cuối bờ kinh xa ngái
Mưa ướt đẫm áo nâu mùa tháng bảy
Hạt mặn đời còn lại
Nhớ không em ?
Thuở hàn vi
Sen ẩn dưới ruộng phèn
Lá hẹ sớm chưa lên chờ con nước
Đất phù sa có nơi nào sánh được
Bông súng lay trăng trắng
Miệt bưng biền
Tháp Mười ơi !
Em mang nỗi niềm riêng
Ngày thơ ấy ta đi về phố chợ
Qua những mùa thi lòng sao bở ngỡ
Nơi thành đô
Làm kẻ sĩ quê nghèo
Mang vị đồng theo bước mẹ gieo neo
Ngón chân nứt
Trên cánh đồng chai rát
Hạt cho con
Gạo Trường Hưng đạm bạc
Mà ẩn sâu đời của mẹ đời người
Kinh Năm Ngàn đã xẻ làm đôi
Con rạch nhỏ
Lục bình về tim tím
Bờ xẻo mác trổ vàng bông điên điển
Chiều trôi nhanh
Mà kỷ niệm chưa đầy
Mùa lũ nào xới lòng mẹ khôn khuây
Đau như thể bàn tay người để ngữa
Hứng mặt trời
Thắp lên từng ánh lửa
Xoáy lòng ta
Ai quên mất tình người?
Sông sẽ về
Khúc đục khúc vơi
Khói mù u đi qua thời thơ bé
Nghe đâu đó tiếng mái dầm khua nhẹ
Ru đời ta giấc ngủ say nồng
Chiều Tháp Mười sao quá đổi mênh mông.
LIÊN PHƯƠNG
(Tiền Giang)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét