* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 6 tháng 9, 2016
* ĐỨNG GIỮA TRỜI - thơ Trần Yên Hòa ( Hoa Kỳ )
ĐỨNG GIỮA TRỜI
Đứng giữa trời cô đơn như cây sậy
Ta nhìn quanh đâu nắng quái chiều hôm
Gió hít thở nhưng bụi tình vướng mắc
Ta quay cuồng trong ngày tháng điêu linh
Giấc mơ ta ngày tháng nào chợt đến
Ngày cuồng điên những âm sắc mê man
Ta lầm lủi buổi chiều như thấp xuống
Và lòng thì héo úa mấy giòng sông
Tiếng thở dài trong mệt nhoài run rẩy
Trời đất kia xa vời vợi nào hay
Cơn sóng chảy qua bao triền cát lỡ
Xoáy dần mòn những âm vực chua cay
Lỡ trong chuyến trở về thềm đá cũ
Ngày rong rêu dâu biển đã xanh rờn
Ta vùi mình trong ngày tháng cô đơn
Hương phấn ngọt bốn mùa thay đổi lá
Đứng giữa trời đồng hoang hiu quạnh quá
Và em xa ngày đó biệt mù tăm
Cố lấp đi những vực đời hố thẳm
Ta im nghe bụi bặm chỗ em nằm
TRẦN YÊN HÒA
( Hoa Kỳ )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét