* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015
* TRONG CƠN SỐT MÀU VÀNG - thơ Hạc Thành Hoa ( Cao Lãnh )
TRONG CƠN SỐT MÀU VÀNG
Từ thuở nhìn trăng khoác dáng thu
Tình mang lên đỉnh sóng sương mù
Đêm nghe trái đất bay vào mộng
Hồn đã nhập vào mỗi ánh tơ
Từ thuở yêu trăng mây chợt sầu
Đời buồn trao cánh gió đêm thâu
Đêm nao chết giữa lòng trăng lạnh
Nguyệt tỏ không chừa một lối đau
Chiều giữa tà huy khóc một mình
Rưng rưng từng giọt nắng ký ninh
Em đi mờ mịt như sương khói
Là biển quặn từng đợt sóng xanh
Trở về đường cũ sao buồn quá
Hết những ngày hoa đậm tiếng chim
Xin những mùa thu qua trên phố
Đừng rải cúc vàng trong mắt điên
Chiều cúi đầu qua mấy phố buồn
Nắng lịm trên từng phiến gạch vuông
Cây cao lá rủ nghìn tâm sự
Gió vẫn nô đùa chẳng xót thương
Đến với em mưa đã ngập trời
Em còn đùa cả với tình tôi
Mỗi khi đêm gọi mưa vào nhớ
Là lúc em về trong mưa rơi
Em nhớ gì không hỡi nguyệt vàng
Một dòng sông trắng hận mênh mang
Ta đi suốt một đời chưa hết
Màu nắng ký ninh ánh nguyệt vàng
HẠC THÀNH HOA
( Cao Lãnh )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét