TÂM SỰ VỚI ĐÊM
Đêm lặng lẽ và người còn thao thức
Gối có mềm ru em giấc kiêu sa
Buồn vu vơ canh vắng chỉ mình ta
Chăn nệm ấm có vơi sầu hiu quạnh
Hai phương trời nhìn ánh sao lấp lánh
Tiếng yêu thương chỉ nói để mình nghe
Cơn gió lùa mơn trớn cả thịt da
Cứ ngỡ tay ai vuốt ve nhè nhẹ
Đêm vẫn đến mắt thu buồn lặng lẽ
Ta nhớ người và nhớ cả vòng tay
Em bây giờ êm ấm giấc ngủ say
Hay thao thức nghe buồn cay đôi mắt
Đêm ru ta hay ta ru đêm ngủ
Ta với em còn nặng gánh đời trôi
Sao vẫn nghe vị đắng ở bờ môi
Em có cho ta ân tình ngọt lịm
Ta vẫn nhớ em và màu áo tím
Trời ngày mai xin đừng đổ cơn mưa
Sợ sẽ làm bờ môi em se lạnh
Ta yêu người thầm nhớ nụ hôn xưa!
MƯA THÁNG BẢY
Buổi chiều tháng bảy hay mưa
Cho hoa khế rụng, tím vừa áo em
Hắt hiu gió bước qua thềm
Dăm ba chiếc lá rơi mềm gót chân
Trời mưa cho ướt nhánh bần
Qua cây cầu nhỏ ngại ngần chốn quê
Nón che nghiêng mái tóc thề
Áo em tim tím nẻo về mưa bay
Đường xa lạnh buốt bờ vai
Mưa ngâu tháng bảy những ngày gặp nhau
Sông Ngân nối lại nhịp cầu
Ngưu Lang Chức Nữ, niềm đau đôi bờ
Chiều nay nhớ bến sông thơ
Em đâu ngõ khuất bóng mờ phố xưa
Cầu Ô Thước nối liền chưa
Gặp nhau bến đợi, ngày mưa qua rồi !
VŨ TRỌNG TÂM
( Gò Công )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét