SÀI GÒN
* Tặng anh Ngô Nguyên Nghiễm
Saigon thời tôi mười tám tuổi
Đường thênh thang phố xá thẳng hàng
Man mác cà phê chiều váy ngắn
Tôi có bạn bè đêm lang thang
Saigon thời tôi hai mươi tuổi
Những bài thơ nhuốm mùi khói cay
Trong tận đáy hồn sâu thẳm ấy
Ánh mắt nào đọng dáng kiều phai
Saigon thời tôi hai mươi hai tuổi
Bom đạn đâu đây nghe nổ rất gần
Những chuyến xe cuốn bụi mù vào thành phố
Lũ bạn xa trường tay vẫy bâng khuâng
Saigon thời tôi hai mươi bốn tuổi
Bình yên như khát vọng bao người
Thế mà vẫn có gì hối hả
Sợ lạc nhau bên cạnh cuộc đời
Saigon thời tôi… không còn trẻ
Ngồi trầm tư một góc thị thành
Phố xá nguy nga dường như hẹp lại
Chẳng vội vàng cũng phải vượt lên nhanh!
TRỊNH BỬU HOÀI
( Châu Đốc )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét