Anh chợt đến như mùa mưa chợt đến
Trên cành cao chim đã gọi nhau về
Bao tháng ngày hồn cô bé ngủ mê
Nay bỗng để tình ai gõ cửa
Em không hiểu hoa lá hiền bao thuở
Mà sáng nay dễ thương quá chừng chừng
Anh đến nhà trời mưa nhỏ rưng rưng
Như ánh mắt ngay từ đầu mới gặp
Như nhỏ nhoi hồn em mưa đã ngập
Quên làm sao cho hết cơn mưa sầu
Quên làm sao ánh mắt đến ngàn sau
Vẫn còn mãi bâng khuâng nhìn không nói
Em mong manh như hoa tím mới
Nở âm thầm dưới khóm lá thềm mưa
Em không hiểu hồn em hiền bao thuở
Mà sáng nay thương biết mấy cho vừa !
THẢO VI
( Cái Dầu )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét