* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015
* CÚI NHẶT NHÂN DUYÊN - thơ Trúc Linh Lan ( Cần Thơ )
CÚI NHẶT NHÂN DUYÊN
Em ngồi nhặt lá trầu không
Têm vào cổ tích vôi nồng se duyên
Chỉ mong gặp được người dưng
Nếm xem dĩa muối chấm gừng có cay
Em ngồi lật mãi đôi tay
Bên này phận bạc bên này đa đoan
Vầng trăng khi khuyết khi tròn
Phận người cát bụi hồng trần mỏng manh
Em ngồi bổ quả cau xanh
Đặt trên mâm bạc ước thành lứa đôi
Trăng rơi xuống nước trăng trôi
Em giơ tay vớt… để thôi bồng bềnh
Một mình hát lý buồn tênh
Thuyền xưa lạc bến chông chênh giữa dòng
Tơ hồng ai bán chợ đông
Lỡ mua vôi bạc… em cầm truân chuyên.
14-4-09
TRÚC LINH LAN
( Cần Thơ )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét