CHƯA PHÚT BÌNH MINH CHO MẸ
Chưa hừng đông, giọt nắng mới chưa rơi
Mẹ đã thức ngồi im trong khung cửa
Cây đèn dầu lụn tim còn như cháy đỏ
Chưa tiếng chim chào gọi sớm bình minh
Cứ một ngày qua cau lại hết xanh
Những lá trầu vàng ươm màu lá chết
Gió xô cửa vào Mẹ còn không biết
Mẹ lo đời con lên thác xuống ghềnh
Mỗi ngày thường chỉ có một rạng đông
Mấy mươi năm chưa bình minh cho Mẹ
Đêm chưa qua, đêm đầm đìa nỗi nhớ
Ngày chưa đi, ngày đeo đẳng u sầu
Như thế mỗi ngày, không biết bao lâu
Mẹ thức sớm ngồi im trong khung cửa
Gió lạnh xô vào, gió lùa mặc gió
Lặng lẽ buồn, Mẹ đợi phút bình minh!
TRẦN KIÊU BẠC
( Hoa Kỳ )
( 1948 - 2005 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét