CHIỀU PHAN THIẾT
Tặng Đỗ Kim Ngư
Phan Thiết sau mưa chiều bảng lảng
Bạn đưa ta đến quán bên đường
Chẳng có nàng thơ không bóng văn chương
Cũng chẳng có hương hoa gợi hứng
Ly rượu chuyền tay chuyện trò bất luận
Ai tri âm tri kỉ quên rồi
Trái đất nầy chỉ có ta thôi
Mặc kệ nhân gian trời cao hay thấp
Mặc kệ đường đời mênh mông chật hẹp
Gặp lại bình yên là sướng nhất đời
Chuyện vui buồn làm lụng rong chơi
Cứ kể hết cho đầy một tối
Tình đã tràn ly xoay vòng đã tới
Một ngụm nồng vừa đủ chia hai
Rượu thâm tình tuy ngấm chẳng say
Đời dâu bể lao đao chẳng nhọc
Thức trắng đêm nay lẽ nào bạc tóc
Khi quanh ta sương gió vẫn ngọt ngào
Khi bên ta còn có bạn tâm giao
Giũ áo quan trường chiều nay đối ẩm
Có ai biết hồ trường dù cạn
Chúng mình vẫn rót tận nghìn sau
Cả ngọt bùi cay đắng chung nhau
Cả mơ ước của một đời thơ thẩn
Phan Thiết đêm nầy sao lãng mạn
Quán bên đường chỉ còn lại hai ta
Có một vầng trăng rơi xuống vỡ òa
Trong đáy cốc ngập đầy ánh sáng…
TRỊNH BỬU HOÀI
( Châu Đốc )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét