* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015
* VỚI EM TÌNH CUỐI BÊN ĐỜI - thơ Hoàng Anh Tâm ( Trà Vinh )
VỚI EM TÌNH CUỐI BÊN ĐỜI
Em yêu ta, con ngựa già sứt móng
Lê thân tàn ma dại cuối đường hoang
Mưa đá trút lên vai gầy kiếp sống
Bến sông buồn nhớ quá ánh trăng vàng.
Ta ôm lấy thân em ngà ngọc
Như pha lê trong suốt tuổi thiên thần
Ta sợ lắm, có một ngày tan vỡ
Rướm máu tay chàm, em có biết không?
Em yêu ta cuối đường tình nghiệt ngã
Trái tim khô cạn máu thuở cuồng si
Rừng gọi lá vàng bay lả tả
Suối quặn mình níu kéo nắng chiều đi.
Em yêu ta chỉ là bắt bóng
Ta ngồi đây mà bóng đổ bên đường
Yêu chi vội, hỡi em tình không đợi
Ngựa hoang về quỵ ngả giữa hoàng hôn!
HOÀNG ANH TÂM
( Trà Vinh )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét