* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015
* VỀ THÔI EM MÙA THU - LỐI RẼ TRÁI - thơ Mai Tuyết
VỀ THÔI EM - MÙA THU
Trong mắt em mùa thu về thật biếc
Sợi nắng vàng ẩn nấp phía sau lưng
Một nửa thu em giấu vào vạt áo
Một chiếc lá chơi vơi giữa lưng chừng
Anh đi tìm hương mùa thu trên tóc
Nghe cay nồng như thu vỡ dưới chân
Bàn tay ai thả lá chiều lăn lóc
Để trần gian thu đến chẳng ngại ngần
Mùa thu chín trong vườn xưa áo mới
Cúc dậy thì nghiêng ngã chạm tim anh
Mùa đổi gió hương mềm mây rẽ lối
Ngại ngần chi cho lá vội buông cành
Này em nhé giấc thu về lay khẽ
Nồng nàn ru dù một nửa giấc say
Chiếc lá vàng thả mùa thu thật nhẹ
Giọt sương chiều vấp phải nỗi nhớ ai
Trăng về chưa sao nghẹn ngào trăng khuyết
Cỏ nằm mơ chờ trăng rụng bên đồi
Con đường mưa ta đi hoài không hết
Thu xa rồi đừng tiếc nữa - về thôi!
LỐI RẼ TRÁI
Tôi vẫn đi trên lối mòn ngày cũ
Nơi tình yêu rẽ trái đã bắt đầu
Hoa thạch thảo nhú mình trong nỗi nhớ
Nên lòng buồn em giận dỗi rất lâu
Nắng héo hắt! Chiều gầy tôi thả bước
Góc phố quen ghế đá cũng rưng buồn
Tôi ghen cả thế gian đầy hạnh phúc
Ràng buộc rồi sao thốt được yêu thương
Tôi lạc bước trong vườn hoa tím dại
Nhận ra em một cơn gió lang thang
Ngồi bó gối đôi mắt buồn... rực cháy
Phiến môi thơm hồn tôi cũng tro tàn
Lần hẹn trước không về như đã hứa
Góc vườn xưa hoa tím có mọc đầy
Bàn tay lạnh có cần tôi nhóm lửa
Cho tình yêu ấm lại hết đêm nay
Tôi tội lỗi ngàn lần em tha thứ
Linh hồn tôi bạc nhược đến đọa đảy
Đêm gối mỏng tôi mơ màng tự nhủ
Lối rẻ này tôi chọn chẳng trách ai
Nhưng trời ạ! Khu vườn xưa xơ xác
Mãnh trăng non ai bỏ lạc giữa trời
Em về đâu giữa bộn bề ngơ ngác
Tiếng thở dài như trổi nhịp... chơi vơi!
02/09/2015
MAI TUYẾT
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét