TIẾNG MƯA
Mưa rơi buốt lạnh vai gầy
Đong đưa giọt nhớ, đong đầy giọt thương
Em giờ lẻ bóng tha hương
Để anh ngồi đếm mưa vương lối sầu
Mây giăng lơ lửng niềm đau
Rưng rưng tháng bẩy mưa ngâu khóc thầm
Mơ tìm duyên mộng trăm năm
Thôi mưa đừng khóc - ai ngăn được lòng
Lưng chiều mắt lệ ngóng trông
Nghe hoàng hôn rụng khoảng không cuộc đời
Tiếng mưa ray rứt ngậm ngùi
Trùng dương xa ngút một trời...yêu xưa.
Mưa rơi buốt lạnh vai gầy
Đong đưa giọt nhớ, đong đầy giọt thương
Em giờ lẻ bóng tha hương
Để anh ngồi đếm mưa vương lối sầu
Mây giăng lơ lửng niềm đau
Rưng rưng tháng bẩy mưa ngâu khóc thầm
Mơ tìm duyên mộng trăm năm
Thôi mưa đừng khóc - ai ngăn được lòng
Lưng chiều mắt lệ ngóng trông
Nghe hoàng hôn rụng khoảng không cuộc đời
Tiếng mưa ray rứt ngậm ngùi
Trùng dương xa ngút một trời...yêu xưa.
XA VẮNG
Trăng rơi ngoài hiên vắng
Thoang thoảng gió ươm nồng
Hương Quỳnh vương ngan ngát
Mắt ai buồn ngóng trông
Nằm nghe bừng lá thở
Cuốc vọng tiếng sau hè
Nghiêng nghiêng dài nỗi nhớ
Đêm mộng sầu lê thê
Cung đàn ai văng vẳng
Lệ đẫm ướt tơ chùng
Rưng rưng mùa xa vắng
Nhẹ trầm giấc mông lung
Con tim nhịp rung rung
Tương tư... màu thương nhớ
Đôi bờ yêu cách trở
Thổn thức miền xa xăm.
NHẬT QUANG
( Sài Gòn )
Thoang thoảng gió ươm nồng
Hương Quỳnh vương ngan ngát
Mắt ai buồn ngóng trông
Nằm nghe bừng lá thở
Cuốc vọng tiếng sau hè
Nghiêng nghiêng dài nỗi nhớ
Đêm mộng sầu lê thê
Cung đàn ai văng vẳng
Lệ đẫm ướt tơ chùng
Rưng rưng mùa xa vắng
Nhẹ trầm giấc mông lung
Con tim nhịp rung rung
Tương tư... màu thương nhớ
Đôi bờ yêu cách trở
Thổn thức miền xa xăm.
NHẬT QUANG
( Sài Gòn )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét