TRANG CHỦ

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

* TAY NÀO NÍU GIỮ ĐƯỢC THỜI GIAN - thơ Phong Lan ( Sài Gòn )



   
   TAY NÀO NÍU GIỮ ĐƯỢC THỜI GIAN

Chiều nay rưng rức ngồi bên mẹ
Dưới bóng hoàng hôn chập choạng buồn
Tay con giữ chặt tay gầy nhẹ
Như níu thời gian chẳng dám buông


Trời cuối thu rồi…gió lạnh sâu
Gió làm gãy ngọn tóc bông lau
Gió làm run rẩy đôi vai mỏng
Và gió làm con se sắt sầu

Mẹ ơi thuở ấy con thơ dại
Mẹ tắm cho con thích thế nào
Giờ đây xối nước lên thân cỗi
Vuốt dài lưng ốm xót xa đau

Như ngọn đèn chong bấc lụn dần
Tay nào chặn được bước thời gian
Dẫu rằng biết luật vô thường định
Sao vẫn không ngưng nước mắt tràn

Con sợ ngày mai lúc nhớ nhà
Nặng lòng viễn xứ nẻo đường xa
Về quê!Hai tiếng về quê ấy
Có nghĩa gì khi thiếu mẹ già?


 PHONG LAN
( Sài Gòn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét