* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015
* KHÚC HẠ BUỒN - thơ Trịnh Bửu Hoài ( Châu Đốc )
KHÚC HẠ BUỒN
Mưa vừa rơi vừa khóc
Phượng vừa nở vừa buồn
Vừa đi vừa cô độc
Là tôi giữa sân trường
Ngày cuối cùng năm học
Em chợt đẹp lạ lùng
Gió nào mang hương tóc
Cuốn tôi vào nhớ nhung
Sang năm rồi năm nữa
Biết có còn thấy nhau
Phượng ơi đừng thắp lửa
Trên môi hồng đớn đau
Tôi trôi vào sương gió
Những nẻo đường bể dâu
Em hồn nhiên gót nhỏ
Đi về đâu về đâu
Người sẽ xa như thể
Bóng mây bay cuối trời
Tôi cũng buồn như thể
Xác phượng hồng phai phôi
Mỗi mùa hoa vẫn nở
Đỏ khung trời ngày xưa
Như hạt đời vụn vỡ
Tôi tan vào gió mưa
Phượng vừa nở vừa khóc
Mưa vừa rơi vừa buồn
Giọt nào khô trên tóc
Giữa sân trường mưa tuôn!
TRỊNH BỬU HOÀI
( Châu Đốc )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét