TRANG CHỦ

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

* HỎI SÔNG - GỌI PHÍA NGÀY XƯA - thơ Lê Thanh My ( An Giang )



     HỎI SÔNG

Sông cứ rộng dài
Người xa mãi
Núi lặng buồn đứng ngó chơ vơ
Ta biết
Tình không giông bão
Làm sao nặng nợ đến bây giờ?

Núi cao lắm
Cũng không che được nắng
Nước mênh mông
Vẫn khát dâng bờ
Ta có một đời, để trông để đợi
Sông đến bao giờ thôi chảy, sông ơi!



     GỌI PHÍA NGÀY XƯA

tôi xốc buổi chiều trên vai
chạy về phía bờ sông nơi bóng mây trầm mặc
con cá dưới nước nhìn tôi thắc mắc
cớ gì đi soi mặt nỗi đau

chú ếch lưng còng dưới đáy giếng ước ao
đêm tí tách tiếng đàn cao vọng cổ
hãy về đi cho sông đãi ngộ
một lần quá chén với trăng suông

tiếng vọng đò ơi xa lắc thật buồn
be xuồng vỡ đổ tràn đêm tĩnh mịch
tôi vác cần, câu nửa đời con nít
tiếng cười em khúc khích phía trời xa

nương nhờ phố chợ phồn hoa
tôi bỏ mặc tuổi thơ mình trong góc khuất
con châu chấu lá dừa bây giờ còn mất
mà đêm đêm cào cấu giấc mơ về

nón lá mẹ che một khúc sông quê
sáu tháng lụt cha đi về cùng cơm áo
dòng sông xanh mang mồ hôi đổi gạo
ta lấy gì đổi được một ngày xưa.

LÊ THANH MY
( An Giang )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét