TRANG CHỦ

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

* CHÚT NGẬM NGÙI XƯA - thơ Lê Trúc Khanh ( Cần Thơ )




 CHÚT NGẬM NGÙI XƯA
                           


Trên những đường xưa rợp áo dài
Em về gió động tóc thề bay
Mười lăm năm giữa nghìn thay đổi
Lòng thực bình yên một sớm nầy !


Có phải sân trường ta rất rộng
Mà lòng tôi chỉ một hành lang
Cho nên chút nắng đầu thu cũ
Chưa đủ làm rơi những lá vàng !

Ngày ấy, theo em về cuối ngõ
Dấu đời trong nón ngại ngần che
Giữ đi em, gió đừng bay tóc
Mà rối lòng nhau chuyện ước thề !

Nhà tôi trong ngõ, lầu che khuất
Nhưng vẫn còn riêng một khoảng trời
Gốc mận chen trong tàng vú sữa
Lạ lùng nghe vẳng tiếng chim vui !

Bạn bè dăm đứa làm văn nghệ
Mỏi mắt chờ trông những cánh thơ
Hát hội trăng rằm, sân khấu ấy
Lòng tôi, trọn gửi lại trường xưa !

Từ lúc xa trường, xa lớp cũ
Đời như sông nhỏ dạt về đâu
Chiến tranh, cơm áo, mòn mơ ước
Và những niềm đau chóng bạc đầu !

Cám ơn tà áo mùa khai học
Bay suốt đời tôi những ước mơ
Sương khói trăm năm màu trắng cũ
Bâng khuâng một chút ngậm ngùi xưa !

 
Cần thơ, mùa khai trường
LÊ TRÚC KHANH
( Cần Thơ )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét