TRANG CHỦ

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

* CÂY ĐÀN BỂ - LỜI TƯỢNG ĐÁ - thơ Nguyễn Bạch Dương ( Vĩnh Long )


 
CÂY ĐÀN BỂ

Anh ngồi dưới gốc cây cau
Để nghe vọng tiếng lá trầu gõ mưa.

Để coi con bướm về chưa
Mà bông hường nở từ trưa tới chiều.

Anh ngồi xuống, đợi tịch liêu
Mưa hòng lượm tiếng lá chiều cuối sân.

Xòe tay anh mãi tần ngần
Nắm buông lời cũng tuột dần kẻ trơn.

Ngoái nhìn lại. Thấy thiệt hơn
Mới hay em đập bể đàn Thạch Sanh. 



  
LỜI TƯỢNG ĐÁ

Tiếng ai ngoài ngõ trêu tôi ấy
Ồ không, không chim hót giữa ban trưa
Chiếc lá chao mình rơi thật khẽ
Chạm vào nỗi nhớ lúc xa nhau.

Em ở tuyệt mù làm sao biết
Tôi vừa hóa đá lúc trưa nay
Em ở tuyệt mù làm sao thấy
Tượng đá buồn tênh, giọt lệ đầy.


NGUYỄN BẠCH DƯƠNG 
 ( Vĩnh Long ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét