* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015
* EM GIỜ NHƯ HOA NỞ VỀ ĐÊM - Thơ Huy Uyên ( Đà Nẵng )
EM GIỜ NHƯ HOA NỞ VỀ ĐÊM
Em trong ta ly rượu cuối cùng
giọt lệ buồn nào khi em đưa tiễn
về bên người chôn vội mối tình câm
em quay mặt đợi ai chưa thấy đến .
Trong mắt em giọt sầu thoáng hiện
ta cạn này nuốt cay đắng làm vui
mai đời em mây rừng gió biển
mối tình xưa trôi giấc mộng qua rồi .
Còn lại ai bên em đêm nay
lúng liếng để người thay hẹn ước
rót cho ta ly cuối thật đầy
môi hôn sao lòng cay xót .
Thôi em ta đời dong ruổi
còn gì đâu hẹn một ngày về
hào quang xưa giờ bóng tối
nửa đêm đi lặng gọi hoang mê .
Chắc gì ta còn ở lại tim em
hay đã trao cho người từ bên ấy
thôi tình ta vôi bạc trắng xa quên
đò qua sông quên rồi mái đẩy .
Em còn trong ta ly rượu đắng
cạn đi em lần gặp sau cùng
bao lần mắt môi người còn đọng
để ta về dấu kín mối tình chung .
Ta nhớ em đường chiều màu áo
qua đi rồi mùa cưới năm xưa
em bỏ lại cho ta trời mây bão
để hẹn hò chi hỏi em đã về chưa .
Em vui không trùng bẩy dân gian
ta xa xót đời qua đêm rượu đắng
ngủ đi thôi ơi cổ tích buồn
ngoài trời lệ mưa rơi nhiều lắm .
Ta đếm bước từng phiến sầu cổ lụy
em như loài hoa nở trong đêm
đường trần dài mấy bờ cách trở
rượu có say ta, có thấm môi mềm
đêm nay thôi ta đã mất em .
HUY UYÊN
( Đà Nẵng )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét