* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015
* TÌM GIẤC MƠ XƯA - thơ Phong Lan ( Sài Gòn )
TÌM GIẤC MƠ XƯA
Trả khói bụi cho Sài Gòn hối hả
Trả con đường tên tuổi lại thành đô
Những dòng xe xuôi ngược tiếng ồn ào
Đêm giăng mắc muôn ánh đèn rực rỡ
Ta về lại con đường mòn quê cũ
Những con đường không số, cũng không tên
Những con đường in dấu tuổi hoa niên
Hàng dâm bụt nhà ai hoa thắm đỏ
Ở nơi đây luôn có người mong nhớ
Mắt mẹ già mờ đục trắng thời gian
Lưng mẹ già còm cõi đợi tay nâng
Đôi chân yếu mong vòng ôm dìu đỡ
Ở nơi đây hình như chiều xuống vội
Nắng hoàng hôn chập choạng nép sau hè
Ta trở về mơ lại giấc mơ xưa
Đêm ngắm ánh thượng huyền cài mây bạc
Một đời người thoảng nhanh không mấy chốc
Giọt sương nào rụng xuống lúc bình minh
Con về đây đền đáp chút thâm tình
Và hít thở khí trời trên quê mẹ ...
PHONG LAN
( Sài Gòn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét