* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015
* LỤC BÁT TRẦN YÊN HÒA ( Hoa Kỳ )
Cỏ Hoa
cỏ hoa em ở phương nào
hai mươi năm lạc nụ đào hoa xưa
yêu em từ thuở trời mưa
mùa thu mắt biếc đong đưa tình sầu
em ở đâu em về đâu
bao năm sương khói ghềnh đầu cuối sông
thì ra chinh chiến vô tình
trăm sông cũng muộn trăm tình cũng xưa
cỏ hoa em đã về chưa
ngày thân yêu cũ thôi mai mọt rồi
(95)
hải âu
ta ra nhìn biển quên người
một mai lầm lỡ đất trời quạnh hiu
rừng thu rung động muôn chiều
ta con nai lạc trong triều sóng xô
hải âu xa mịt xa mù
vùng ăn năn cũng là tù ngục nhau
một vầng trăng cũ xanh xao
quanh em quạnh vắng hư hao phận người
lại nhớ mùa xuân
cố quên một mối tình sầu
ngàn tơ tóc rụng nát nhàu sợi giăng
một ngày xưa một vầng trăng
tưởng như muôn thuở vẫn hằng nhớ nhau
quên, mùa xuân cũ, xưa sau
quên, muôn năm lạc, vàng thau có còn
thế mà vọng tưởng mùa xuân
có quan san, có muôn trùng dấu yêu
lãng xưa, một thuở môi hiền
triền xô thấp, dẫu muôn niên, nhớ hoài
rừng trú ngụ em
rừng xa, có gọi em về
nhắn câu phù ảo dầm dề sương mai
xa ta, hồn vọng đêm dài
nhắn mây gọi tóc phủ tai ách trời
em đi phố cũng ngậm ngùi
rừng kêu, núi gọi, sóng vùi dập sông
mờ nhân ảnh, kiếp lao lung
rừng em trú ngụ, nửa chừng khơi xa
ta về, ngọng nghịu lời ca
vỗ tay, tạc đá, lìa xa phận người
TRẦN YÊN HÒA
( Hoa Kỳ )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét