TRANG CHỦ

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

* KHI TA NHÌN CHIỀU XUỐNG - thơ Trần Duy Cang




KHI TA NHÌN CHIỀU XUỐNG

Nắng rớt trên vòm cây
Ta rơi từ nỗi nhớ
Chiều lạc đường sầu khổ
Em phương trời áo bay
Ta một đời du tử
Chập chờn như khói mây !


Nhân loại nhìn nhau đi
Trong cùng một hướng thẳng
Như ta cùng chim di
Về ngút ngàn cay đắng !


Khi ta nhìn chiều xuống
Nửa cuộc đời trắng tay
Vẫn muôn trùng thương tưởng
Bóng dáng em hao gầy !


Nắng ngủ dưới chân trời
Mây trôi từ phương ấy
Ta về theo kiếp đời
Trong biển dâu vẫn thấy
Em lồng lộng môi cười
Trong linh hồn ta đấy !


TRẦN DUY CANG
     (Cần Thơ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét