Ghé qua phố nhớ chiều này
Lá vàng rụng cuối chân mây trắng mùa
Bài thơ cũ viết xong chưa
Làm sao mót chút hương thừa gửi nhau
Ẩn trong lòng phố niềm đau
Rưng rưng ánh mắt ngày nào xót xa
Thời gian thương nhớ vẫn là
Nghe con tim khóc, phôi pha trở mình
Lời yêu nói chửa kịp tròn
Nhặt đôi sợi bạc, biết mòn chiêm bao
Tạ ơn đời đã cho nhau
Dẫu gì một chút ngọt ngào, đừng phai .
THUYỀN THƠ
( Sài Gòn )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét