TRANG CHỦ

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

* XIN THỜI GIAN DỪNG LẠI - thơ Võ Thanh Mai




XIN THỜI GIAN DỪNG LẠI

Mùa nước nổi dâng cao
Tháng tám mùa vui lại về thị xã
Ánh mắt nhỏ, tuổi thơ tôi trong đó
Đã qua rồi cái thuở mười lăm !


Thủ Khoa Nghĩa, một thời bâng khuâng
Bông phượng nở, rồi phượng xanh thêm lá
Tuổi học trò nên thơ rất lạ
Cái hồn nhiên như sông nước bềnh bồng !

Góc sân trường, tụm bảy, tụm năm
Chuyện đâu đâu cũng trở thành nóng hổi
Con gái làm duyên là điều không đáng nói
Chỉ có con trai chưng diện mới thật kỳ !

Chắc bắt đầu gieo hạt giống cây si
Trên mảnh đất gặp mùa nước nổi
Những hạt giống chết trôi, thật tội
Vậy mà còn chọc ghẹo người ta !

Hết nói gần rồi lại nói xa
Học chưa chi mà tính làm người lớn
Sự hồn nhiên xin đừng đem đùa giỡn
Để mai nầy hối tiếc một thời xuân !

VÕ THANH MAI
( Châu Đốc )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét