TRANG CHỦ

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

* NGỌT NGÀO TÌNH QUÊ - Bài ca vọng cổ của Trúc Thanh Tâm


           




NGỌT NGÀO TÌNH QUÊ

      
     




            LÝ QUA CẦU

    Tình mưa, duyên nắng như đợi chờ.
    Êm đềm con nước đưa thuyền về xuôi trong gió vi vu.
    Vùng trời bình yên, xa mờ xa vạt khói lam chiều.
    Lòng xuân phơi phới, mắt trao từng câu hẹn ước.
    Ta sẽ về thăm từng nơi.
    Đất quê ta đầy những thăng trầm ...


           VỌNG CỔ

1-  Xa cách nhau chi, tình để thương để nhớ, xuôi miệt Cái Răng về thăm vườn cam quít Phong Điền... 
    Vú sữa Cần Thơ thơm dòng sữa mẹ hiền. Dừa Bến Tre nghiêng bóng chờ năm tháng, vị tiêu nồng quê biển Hà Tiên (-).
    Bạc Liêu nghĩa gừng cay muối mặn, than đước Cà Mau thêm lửa cho đời. Má hồng đào nhớ mận Trung Lương, rượu đế Trà Ôn, Gò Đen nhâm nhi cùng món ngon Rạch Giá.

2-  Khóm Bến Lức mắt chờ mắt đợi, nhãn Vĩnh Châu ngọt lịm vị đồng bằng. Gạo Sóc Trăng thơm phức nghĩa tình. Tạt về Châu Đốc thăm làng bè cá, muôn thuở mượt mà quê lụa Tân Châu (-).
    Những mầm xanh gội nắng tắm mưa, miền đất hứa điện sáng trời ước vọng. Đậm nét duyên quê áo bà ba thôn nữ, vào những đường làng thương chiếc cầu tre.

           NGÂM THƠ

    Hãy biết ơn những gì ta đang có
    Đất nuôi người, người giữ đất bao dung
    Tiếng ru, nhịp võng đưa kẽo kẹt
    Mỗi nhịp tim rung nhớ cội nguồn !

     




           VỌNG CỔ

5-  Sông Hậu luyến lưu, sông Tiền ước hẹn, ăn bưởi Ô Môn vẫn nhớ bưởi Biên Hòa ...
    Châu Đốc từ lâu vị mắm thái đậm đà. Cua gạch son nhớ về Đất Mũi, vựa lúa đồng bằng thương lắm An Giang (-).
    Biển quê mình còn lắm tiềm năng, khó quên được nước mắm hòn Phú Quốc. Món đồng quê hãy về Ngã Bảy, nem Thủ Đức, Lai Vung vang tiếng bao đời.

6-  Ghe thương hồ duyên nợ nước Cái Côn, hãy thưởng thức bún nước lèo Trà Vinh bốc khói. Cao Lãnh ơi, cây thuốc rê vàng rượm, xứ Lái Thiêu sầu riêng vẫn đưa hương, bánh bía Vũng Thơm bên bình trà tâm sự, chuyện thăng trầm quê mẹ chưa nguôi. Xin cảm ơn những gì ta đang có, hạnh phúc hôm nay là công của mọi người (-).

    Bóng quê xanh lũy tre làng
    Làm người phải biết cội nguồn quê hương
    Mẹ ru nhịp võng đưa buồn
    Muồi tai vọng cổ, ngón đờn nhặt khoan !


  Châu Đốc, 1995
TRÚC THANH TÂM

     

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét