* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014
* HẠT NẮNG CHIỀU XƯA - thơ Sáu Miệt Vườn
HẠT NẮNG CHIỀU XƯA
Lối cũ chiều nay ngang qua
Lênh loang nỗi nhớ ngọc ngà
Niềm riêng gió lùa lã chã
Người xưa sương khói mờ xa
Bụi nắng chiều xưa rắc vàng
Có em nắng cũng khẽ khàng
Cỏ hoa như hờn bên lối
Nắng vờn má phấn ta ghen
Ta nhớ mùa xưa rất xanh
Chiều biếc rơi vào mắt xanh
Ta quên chỉ nhìn không nói
Nên tình ai cứ mong manh
Cung đường xưa ấy đã từng
Sao chiều hôm ấy bâng khuâng
Tay em đan buồn cuối cấp
Ta nghe ngại ngần bước chân
Con đường đã qua bao tuổi
Mà ta đếm bước rã rời
Chiều nay một mình trên lối
Ta tìm chỉ mình ta thôi !
SÁU MIỆT VƯỜN
( Bến Tre )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét