TRANG CHỦ

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

* CUNG ĐÀN HOANG - thơ Trần Nhã My




CUNG ĐÀN HOANG

Trên bãi đêm sóng vỗ ầm ào
anh ôm đàn hát em nghe
bài em thích nhất
ghềnh đá cùng vỗ tay
cùng hạnh phúc dâng trào


Em ước ao
mình có thể hát cho tiếng đàn thêm bay cao
cho biển đêm nhìn thấy
chúng mình yêu nhau

Anh bảo không sao
anh sẽ hát cho em nghe hết cả đời này

Có biết đâu mỗi lần anh ôm đàn ngồi hát
em rộn vui hòa lẫn nỗi buồn giấu chặt
trong từng giai điệu quen
cũng không ít lần anh khen
em rất biết nghe dù em không biết hát
anh thật lòng hay an ủi để làm vui
em cũng giận mình tại sao không biết hát

Để bây giờ trên bậc đá ngày xưa
anh cùng ai hát lời ân ái
em ủ buồn tê tái
nghe từng quá khứ lên cơn đau
bài hát cũ anh hát cho người mới

Phím đàn hoang trong anh rồi sẽ mỏi
em vẫn chờ anh về gảy lại khúc xưa
anh có về không khi đã biết
em chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe chứ không biết hát bao giờ… 

  
  22.12.2014
TRẦN NHÃ MY 

( Tây Ninh )



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét