TRANG CHỦ

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

* CON GÁI LÀ CON NGƯỜI TA - thơ Phong Lan



CON GÁI LÀ CON NGƯỜI TA

Hồi đó ngày ngày mẹ ra chợ sớm
Con đến trường một buổi sáng, khi chiều
Ba cặm cụi bên chiếc bàn thợ bạc
Cập kính dầy kéo trễ tuổi đời theo


Đôi tay tài hoa chăm chút
Cục vàng thô trong ánh lửa biến hình
Long lanh sáng sợi dây chuyền khoen lật
Chiếc kiềng hoa tô điểm chị, cô xinh

Con học chữ ở trường, học ba nấu nướng
Ba dạy con gái món thịt kho tàu
Canh Khổ Qua thơm lừng mà ngọt đắng
Lá Tía Tô hương vị mắm và rau

Con vào đời làm dâu, làm vợ
Của hồi môn: GIA CHÁNH giữ trong hồn
Ở xa xôi hướng trông về quê cũ
Khói bếp mờ cay mắt kẻ tha hương

Khi cắt trái ớt nồng pha nước chấm
Mùi mặn mà gợi nhớ thuở thơ xưa
Kể từ buổi qua sông đầy bão lộng
Chén cơm ngon không xới phụ cha già

Con gái là con người ta
Mà sao ba gửi bao la tấm tình
Trên đầu lồng lộng trời xanh...!

PHONG LAN
( Sài Gòn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét