TRANG CHỦ

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

* YÊU NGƯỜI YÊU CẢ BUỒN VUI - thơ Trúc Thanh Tâm



    YÊU NGƯỜI YÊU CẢ BUỒN VUI 

Xin chị đừng để nhớ triền miên
Cho tháng ngày dài, dài thêm mòn mỏi
Lời yêu chị, tôi chưa hề gian dối
Trong lòng tôi, chỉ có chị là riêng 


Cứ mỗi lần chị gọi bằng em
Sao tôi thấy buồn hơn trong mắt chị
Tóc chị xõa, kéo hồn tôi huyền bí
Đêm sẽ dài trong khói thuốc miên man


Chị ngập ngừng khi gọi bằng tên
Chính là lúc chị yêu tôi nhiều lắm
Chị cố nén tình mình trong câm lặng
Là vô tình, giết chết cả đời nhau


Thời gian nào dỗ ngọt nụ hôn trao
Tình đầu đời, trái tim bối rối
Tôi yêu chị nào đâu có tội
Chị dối lòng, lệ tuyệt vọng tràn môi


Yêu một người là yêu cả buồn vui
Biết được, mất khi tình trên lối rẽ
Mai mốt đây, chắc sẽ nhiều buồn tẻ
Chôn kỷ niệm sầu, xin gọi cố nhân


Giây phút bên nhau đời mãi vô cùng
Tôi hạnh phúc băng mình vào cuộc chiến
Những cánh thư còn một câu trìu mến
Chiến tranh vô tình, phải sống nghe anh !


  Định Tường, 1970
TRÚC THANH TÂM
__


TRANG GIAO LƯU :

1. Here - Nguồn Cội
2. Here - Thủ Khoa Nghĩa
3. Here - Sáng Tạo
4. Here - Văn Đàn Việt
5. Here - Văn Nghệ Quảng Trị
6. Here - Hoàng Anh 79
7. Here - Luân Hoán
8. Here - Hương Nguyễn Hoàng
9. Here - Luân Hoán

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét