THƠM PHỨC HỒN MƯA XƯA
Ta bên em nguyện ước
Tình tan hết trong nhau
Lời yêu không nói hết
Bây giờ và mai sau !
Ta trở về chốn cũ
Em xa cách trùng khơi
Nửa vòng quay trái đất
Trong nhau lắm ngậm ngùi !
Hồn thơ ta trăn trở
Hẹn kiếp nào trăm năm
Mắt em sâu màu biển
Đôi ta hoài xa xăm !
Nhạc ru tình muôn thuở
Cho người và cô đơn
Ta vào sông núi lạ
Em từ đó biết buồn !
Dấu yêu nhòa trên cát
Thơm phức hồn mưa xưa
Chưa nguôi hình bóng cũ
Đợt sóng đời đong đưa !
Nha Trang, 12/ 2011
TRÚC THANH TÂM
Ta bên em nguyện ước
Tình tan hết trong nhau
Lời yêu không nói hết
Bây giờ và mai sau !
Ta trở về chốn cũ
Em xa cách trùng khơi
Nửa vòng quay trái đất
Trong nhau lắm ngậm ngùi !
Hồn thơ ta trăn trở
Hẹn kiếp nào trăm năm
Mắt em sâu màu biển
Đôi ta hoài xa xăm !
Nhạc ru tình muôn thuở
Cho người và cô đơn
Ta vào sông núi lạ
Em từ đó biết buồn !
Dấu yêu nhòa trên cát
Thơm phức hồn mưa xưa
Chưa nguôi hình bóng cũ
Đợt sóng đời đong đưa !
Nha Trang, 12/ 2011
TRÚC THANH TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét