TRANG CHỦ

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

* AN GIANG MÙA NƯỚC LŨ - thơ Trúc Thanh Tâm



       AN GIANG MÙA NƯỚC LŨ

Đồng bằng mình bỗng dưng mà thiếu nắng
Lũ tràn về thành biển khắp đồng xa
Em thấy không, con người luôn nhỏ bé
Nhưng con người ý chí thật bao la ! 


Nước mỗi ngày cứ ghi thêm thành tích
Người mỗi ngày phải đấu trí thiên tai
Đói và khổ hãy cùng nhau gánh vác
Nước mắt đâu là cứu cánh em ơi !


Người và của đã chìm sâu trong nước
Lam lũ một đời phút chốc trắng tay
Sống và chết lúc nầy như thân thiện
Người và trời ai đã nợ nần ai !


Ta không thể khoanh tay chờ cái chết
Hãy cùng nhau vượt nghịch cảnh, đau lòng
Hãy yêu thương để cùng thêm sức mạnh
Nước trắng đồng rồi lúa sẽ đơm bông !


Qua cơn lũ, mặt trời lên rực rỡ
Đất và người cùng gieo hạt sinh sôi
Cánh cò trắng ngậm muồi câu vọng cổ
An Giang quê nhà nở nụ cười tươi !


TRÚC THANH TÂM
____


* TRANG GIAO LƯU :

1. Here - Văn Nghệ Quảng Trị
2. Here - Văn Đàn Việt
3. Here - Phong Điệp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét